Phát triển bằng sự thay đổi

Một số người gọi sự thay đổi là “tiến bộ” và ca ngợi những nét đổi mới mà nó mang lại. Còn những người khác lại bác bỏ những thay đổi đó và mong muốn trở lại những ngày xưa cũ. Có cùng những sự thay đổi thì lại có những phản hồi khác nhau. Sự lựa chọn của chúng ta là: một là chúng ta có thể trở thành nhà lãnh đạo, hai là có thể thành những người nối gót.

Diễn ra sự thay đổi: Trong khi có nhiều điều biến động trong thế giới xung quanh mà chúng ta không thể kiểm soát được, thì chúng ta lại có thể làm chủ được phản ứng của chính mình. Chúng ta có thể lựa chọn hoặc là liệu trước, hoặc là theo đuổi sự thay đổi hoặc chối bỏ chúng. Chối bỏ sự thay đổi cũng giống như việc cố làm cho dòng nước chảy ngược. Nhìn chung chúng ta thường ngay lập tức hướng sự chú ý về đối tượng từ chối sự thay đổi. Và sẽ còn khó khăn hơn nhiều để nhận ra hay thừa nhận sự từ chối thay đổi của chính chúng ta.

Để theo đuổi sự thay đổi chúng ta cần tập trung vào 5 lĩnh vực sau:

1.Tập trung vào tầm nhìn rộng

Tầm nhìn rộng hay sức tưởng tượng đều hướng dẫn cho chúng ta thực hiện được mọi việc. Một lần Helen Keller đã nói: “Chẳng có điều gì bi thảm hơn việc ai đó có khả năng nhìn nhận nhưng lại không có tầm nhìn rộng”. Chúng ta không thể bỏ mặc sức mạnh cuốn hút của tầm nhìn rộng tuột đi mất. Suy nghĩ thường kéo chúng ta hướng tới những lý do tại sao chúng ta không thể thành công hơn là nhiều lý do mà chúng ta có thể.Để tăng tính hiệu quả, chúng ta cần tiếp thu một cách có ý thức những gì mà chúng ta thực sự muốn vào cuộc sống của mình. Chúng ta cần đảm bảo được hình ảnh của tương lai là những gì mà chúng ta ưa chuộng chứ không phải là những hình ảnh tối tăm về nỗi sợ hãi, sự hồ nghi và thiếu tự tin của chúng ta. Sự cải tiến ở cấp độ cá nhân, đội hay tổ chức đều bắt đầu với “khả năng tưởng tượng”.

Chúng ta nhận thấy những gì mà chúng ta tập trung tới. Cho dù tôi có nghĩ thế giới của tôi đầy ắp sự tươi đẹp và cơ hội, hay đầy sự vô nghĩa và thất vọng đi chăng nữa thì tôi vẫn đúng. Nó chính xác là như thế bởi vì đó là điểm tập trung của tôi. Tầm nhìn của chúng ta được dẫn dắt bởi một tập hợp những giá trị nòng cốt.Nếu không có một tập hợp chắc chắn những giá trị nòng cốt đó, thì niềm say mê sẽ yếu ớt và tính sẵn sàng thực hiện cũng bị lung lay. Chúng ta có vẻ như hướng nội nhiều hơn là hướng ngoại. Những giá trị nòng cốt cung cấp phạm vi cho sự tăng trưởng và phát triển liên tục,nó đã đưa chúng ta hướng tới những điều mơ ước của chính mình. Những giá trị nòng cốt đều có xu hướng trở thành tầm nhìn.Làm thế nào chúng ta nhìn nhận được thế giới đúng như những gì mà chúng ta dự đoán từ chính bản thân mình.

2. Lựa chọn quan điểm

Chúng ta tiến tới mốc quan trọng trong sự phát triển là khi chúng ta nhận trách nhiệm cho những cảm xúc của chính mình. Chúng ta có thể dễ nổi nóng, có thể trở nên ghen tuông, cũng có thể ngấm ngầm ghen ghét. Sẽ dễ dàng chấp nhận hơn khi cho rằng sự tức giận, ghen tuông hay cay đắng là do lỗi của ai đó hay là do chúng ta không làm chủ được. Nhưng điều đó làm cho chúng ta trở thành tù nhân của chính những cảm xúc tiêu cực. Nếu như chúng ta cứ tiếp tục ôm những mối hận thù, và để cho nỗi oán giận cứ hình thành thì sẽ dần trở thành người cay nghiệt.Vậy thì chúng ta phải buộc bản thân mình thoát khỏi những điều đó, nếu không sẽ chẳng ai có thể giúp được chúng ta cả.

Cứ tiếp tục duy trì những cảm xúc tiêu cực nghĩa là đang từ từ tự kết liễu đời mình. Nghiên cứu chỉ ra rằng nhân tố nguy hiểm gây bệnh ung thư hay bệnh tim nảy sinh là do áp lực từ những cảm xúc tiêu cực nhiều hơn là do việc hút thuốc hay do ăn thức ăn có hàm lượng cholesterol cao. Chúng ta phải chịu trách nhiệm cho những hành động của mình để đối phó với những trường hợp mà chúng ta không thể đối phó. Điều duy nhất chúng ta có thể chế ngự chính là bản thân chúng ta, do vậy khi chúng ta lựa chọn ý định tức là chúng ta đang lựa chọn tương lai của chính mình.

3. Tìm kiếm tính xác thực

Để thực hiện một điều gì đó chúng ta phải trải qua những quy chuẩn của nó. Ví dụ như trở thành bậc cha mẹ vừa dễ lại vừa khó. Chúng ta không thể dạy con mình tính kỷ luật tự giác nếu ta không gương mẫu. Chúng ta cũng không thể giúp xây dựng đội vững mạnh nếu như chính bản thân chúng ta không phải là người hoạt động tích cực trong đội.

Nguyên tắc sống mãi với thời gian này áp dụng cho mọi mặt của cuộc sống. Chúng ta không thể góp phần phát triển một cộng đồng gần gũi nếu như chúng ta không phải là người hàng xóm hữu hảo. Chúng ta không thể có một cuộc kết hôn hạnh phúc nếu như không có tình yêu. Chúng ta sẽ không nhận được sự giúp đỡ từ phía bạn bè hay đồng nghiệp trừ khi chúng ta là người bạn hay người đồng nghiệp luôn tận tình giúp đỡ. David Whyte có viết: “Mọi thứ đều thay đổi khi chúng ta thay đổi”.

Một câu hỏi lớn đặt ra là: Tôi cần thay đổi những gì về tôi để giúp thay đổi mọi thứ? Thay vì chỉ mong ước hoàn cảnh thay đổi, có lẽ điều tôi cần đó là sự thay đổi về tính cách. Những ý định hay sẽ là vô dụng nếu như chỉ dừng ở đó. Một sự khác biệt lớn nhất giữa hầu hết mọi người và những nhà lãnh đạo đích thực chính là hành động. Chỉ có những nhà lãnh đạo thực sự mới làm cho điều đó xảy ra.

4. Ép bản thân chúng ta vào khuôn phép

Sự khác biệt chủ yếu giữa những nhà lãnh đạo thực sự và những người luôn cố gắng để vượt qua chính là tính kỷ luật tự giác. Như Khổng Tử đã viết: “Bản chất của con người là không đổi; chỉ có những thói quen là biến đổi”. Người thành công chính là người tạo nên thói quen làm những điều mà đa số mọi người không muốn.

Những thói quen tốt và xấu chỉ là những lựa chọn nhỏ bé hàng ngày được tích luỹ. Cũng giống như đứa trẻ mỗi ngày lớn lên một chút, những lựa chọn nhỏ bé của chúng ta dần được tích luỹ thêm mà chúng ta không hề chú ý nhiều đến nó. Khi nhận ra mình có thói quen tốt hay xấu thì thói quen đó đã chế ngự chúng ta rồi.

Hầu hết những lựa chọn hàng ngày của chúng ta được tự động hình thành thậm chí đến vô thức. Để thay đổi thói quen, đầu tiên chúng ta cần phải nhận thức được chúng. Sau đó chúng ta cần thực hiện ngược lại từ thói quen tới thực tiễn hàng ngày đã hình thành nên nó. Để thay đổi thói quen chúng ta cần thay đổi những thực tiễn đó.

Tuy nhiên, nếu kỷ luật là chìa khoá đến thành công, thì sự thực là hầu hết mọi người đều không chọn chiếc chìa khoá này mà lại mở khoá bằng cách khác. Những người kém thành công hơn không thể từ bỏ những lợi ích tức thì ngay trước mắt. Họ chỉ biết sống cho ngày hôm nay mà không biết đến ngày mai. Vấn đề ở đây là phải để tính kỷ luật đi trước những lợi ích tức thì đó như là một sự đầu tư cho tương lai.

Tính kỷ luật cũng có nghĩa là có tầm nhìn rộng để có thể nhìn được hình ảnh lâu dài và để giữ mọi thứ được cân bằng. Tục ngữ Trung Quốc có dạy rằng: “Nếu biết nhịn trong một giây giận dữ thì sẽ thoát khỏi trăm ngày khổ đau”.Tất cả chúng ta đều muốn mình được kiên nhẫn hơn. Đa số đều muốn được giải thoát khỏi sự cám dỗ, nhưng chúng ta lại vẫn muốn dính líu đến nó.Tính kỷ luật là những gì giúp cho chúng ta có thể tiếp tục duy trì được.

5. Phát triển không ngừng

Hầu hết mọi người chỉ nhìn người khác một cách phiến diện nhưng đối với nhà lãnh đạo thì lại khác. Các nhà lãnh đạo có thể nhìn vượt ra xa những vấn đề hiện tại và những giới hạn để giúp mọi người khác nhận thấy được những khả năng của chính mình. Đó là phần cốt yếu trong sự phát triển của họ.

Chúng ta tiếp tục phát triển khi chúng ta giúp người khác phát triển. Chu trình sự phát triển có hai phần, và phần đầu tiên là sự phát triển của chính chúng ta, vì chúng ta không thể khuyếch trương người khác khi sự phát triển của chính chúng ta bị suy yếu. Hai phần này tương hỗ và phụ thuộc lẫn nhau. Chúng ta phát triển bản thân trong khi đang phát triển những người khác. Và bằng cách phát triển những người khác, chúng ta phát triển bản thân. Đó là chu trình phát triển xoắn ốc theo chiều hướng đi lên.

Một phần nữa trong quá trình phát triển là sự tìm kiếm để trở nên hiệu quả hơn. Vì nhịp độ phát triển tăng nhanh nên rất dễ bị rơi vào cái bẫy nhầm lẫn giữa “sự bận rộn” với tính hiệu quả. Giống như người đốn củi chỉ lo chẻ củi mà không dừng lại để mài sắc rìu, chúng ta cũng có thể đến sai đích khi cứ cố đuổi kịp được nhịp độ điên đảo đó. Suy nghĩ về quá trình của chúng ta thực sự vẫn chưa chín muồi. Nhưng để hiệu quả hơn, chúng ta cần lùi lại, dành thêm thời gian và đánh giá phương hướng của chúng ta. Nó sẽ giúp chúng ta phát triển và bắt kịp với sự thay đổi.

Tạo nên những lựa chọn

Thay đổi bắt buộc phải lựa chọn. Nếu chúng ta đang phát triển, chúng ta sẽ ôm đồm nhiều sự thay đổi và tìm được điều tích cực trong chúng. Đó là tất cả những gì mà chúng ta chọn để tập trung tới. Nếu chúng ta chọn cách tìm kiếm chúng, thì sự thay đổi thậm chí còn loại chúng ta ra khỏi cuộc khủng hoảng chính hứa hẹn nhiều cơ hội phát triển.

Nhiều người khắc phục được cuộc khủng hoảng nghiêm trọng đã nhìn lại những năm sau đó và hướng về sự kiện đó như là một bước ngoặt quan trọng. Hầu hết đều không muốn lại trải qua nỗi đau đó, nhưng đó là phần chủ chốt trong sự phát triển của họ.

Cuộc khủng hoảng có thể là mối nguy cơ làm chúng ta suy yếu đi.Hay nó cũng có thể là cơ hội phát triển. Sự lựa chọn thuộc về chúng ta.Cho dù chúng ta chọn điều nào đi chăng nữa thì cũng đều đúng cả.Chúng ta sẽ làm cho nó trở thành hiện thực.

Trọng tâm là, thay đổi là sự sống. Đối phó thành công với sự thay đổi nghĩa là chọn cách phát triển không ngừng. Phát triển yếu dần tức là mất dần sự sống